Tại sao lại là chữ “Thương”?
Đây là một chữ mà khó để tìm một từ tiếng Anh tương ứng, nó có thể khá gần với “yêu”, nhưng nếu dùng từ “Love” để lột tả “Thương” thì lại chưa đủ.
Nó gắn liền với sự hy sinh, những trải nghiệm khó khăn, khổ đau nhiều hơn là cảm giác vui vẻ, hạnh phúc trong một mối quan hệ.
Niềm vui gắn liền với chữ “Thương” nó cũng rất chậm nhịp, bình an, thấu hiểu, một cảm giác rất sâu lắng, ấm áp vừa đủ.
Gần đây mình cũng mới biết về nguồn gốc chữ “Thương” trong Hán Việt. Nó bao gồm chữ "tâm" (心) và "nhà kho" (倉).
Thực sự thú vị! Vậy là chữ “Thương” nó tới từ trái tim và phải có khả năng bao dung, chứa đựng nữa.
Thật ra không chỉ là về khả năng yêu thương, hay chứa đựng, nó cũng bao hàm sự tiến bộ về mặt tâm linh.
Tâm của một vị Bồ tát có thể chứa cả càn khôn vũ trụ.
Cớ sao Tâm của chúng ta chứa một vài mối quan hệ đã trở nên phiền muộn như vậy rồi?
Cuộc sống này thực ra không có khuôn mẫu cho bất kì ai cả, có những người bạn nhìn thấy bên ngoài hào nhoáng nhưng bên trong là trái tim vụn vỡ được giấu kín.
Người làm bạn cười hôm nay cũng có thể làm bạn khóc vào ngày mai…
Ngày trước mình cũng từng chia sẻ, để một mối quan hệ kéo dài thật lâu, chìa khóa đó chính là sự bao dung và kiên trì.
Ngôn từ chưa chắc đã lột tả được hết ý người nói muốn truyền tải cho người nghe, người nghe cũng chưa chắc thẩm thấu được hết ý người nói tại một thời điểm.
Nhưng thời gian cứ trôi, có những bài toán phải giải, những cảm xúc phải trải qua. Bất chợt, mình thẩm thấu được những lời nói đó, câu từ đó. Mình dâng lên cảm xúc biết ơn, thậm chí òa khóc...
Mình quay lại, điều vui nhất chính là những người thương và bao dung mình vẫn ở đó. Để có thể nói cảm ơn, để vẫn được đồng hành. Nên con có lớn mới hiểu lòng cha mẹ, có trải qua chia ly mới trân trọng khoảnh khắc đoàn tụ.
Chỉ mong sau này, mỗi khoảnh khắc gặp lại, chúng ta đều hiểu và yêu thương nhau hơn một chút. Vì không phải cái gì cũng có thể giải thích bằng ngôn từ và lý trí.
Thật ra chúng ta ai cũng đang học tập và “lớn” lên, nên có nhiều hành động, nhiều chuyện ở quá khứ, thật ra có cho làm lại đi chăng nữa, với cảm xúc, trí tuệ tại thời điểm đó cũng sẽ hành động y chang mà thôi. Vì mình đâu thể mang trí thông minh hiện tại về quá khứ. Nên đó là lựa chọn bản thân mình đã cho là tốt nhất lúc đó rồi, nên không dằn vặt, trách móc bản thân mình.
Trước hết, mình phải dung chứa được mình, tức bao dung cho bản thân mình được mới bao dung được cho lỗi lầm của người khác.
Thật ra, nội lực của một con người tới từ kinh nghiệm, trí tuệ và năng lượng bên trong, thậm chí họ đã rèn luyện điều đó qua nhiều đời nhiều kiếp.
Vì vậy, nếu có nội lực tốt hơn, bao dung cũng chính là tính trách nhiệm của chúng ta trong một mối quan hệ, yêu thương và nâng đỡ những người yếu thế hơn mình.
Họ chưa có trải nghiệm hay kinh nghiệm nên họ hành động lạc lối. Có thể bạn kì vọng hay áp đặt cho một người theo tính trách nhiệm, hay quy chuẩn xã hội, nhưng một linh hồn non trẻ thật ra vẫn non trẻ mà thôi…
Cuộc sống là một cuộc hành trình, chấp nhận giới hạn của mình để tìm kiếm sức mạnh bên trong, để bớt kì vọng vào người khác. Bạn mới có thể mở trái tím mình ra tới vô hạn.
Sự cam kết ý nghĩa nhất là sự bao dung vô hạn, và dành cả một đời học cách thấu hiểu và lắng nghe.
Vì vậy, dù có cãi vã, chiến tranh lạnh đi nữa nhưng vì nhau mà cố gắng, vì nhau mà hoà hợp. Đặc biệt, để có thể thành vợ chồng, đó đã là một duyên phận rất lớn. Sự bao dung trong gia đình chính là sự bao dung vô hạn nhất.
Không phải lúc nào cũng phải sửa chữa người khác. Đôi khi làm như vậy, mình hạnh phúc thì bản thân người khác lại rất khổ sở. Họ cố bóp méo bản thân, trải qua nhiều đau khổ chỉ để làm hài lòng mình. Mảnh ghép phù hợp, mỗi bên gọt dũa một chút mà thôi.
Chọn nhau để đồng hành, bên cạnh nhau, ủng hộ nhau, mong những điều phù hợp nhất cho họ, không phải cho giá trị quan hay nhân sinh quan của mình.
Khổ đau hay hạnh phúc, cũng là chất liệu đáng giá…
Sự bao dung nên tới từ Tâm, điều mình làm vì mình nghĩ nó sẽ tốt cho đối phương, cho hành trình của họ, không phải như mình mong cầu.
Nếu không bạn rất dễ nhận lại những câu như:
Con có bắt ba mẹ sinh con ra đâu, mà ba mẹ ép con như này…
Em tự nguyện yêu anh hay anh ép Em yêu anh?
...
Có thể thực sự chúng ta không hiểu chính xác những gì đang xảy ra với người kia, không thể hiểu được những áp lực, khó khăn họ đang gánh vác vì những nỗi niềm, những kì vọng và cách nhìn nhận về cuộc sống mỗi người đều khác nhau.
Nhưng chẳng phải chỉ một từ “Thương” đã giải quyết vấn đề lúc đó sao? Ta đồng cảm, lắng nghe chân thành, sự hiện diện của ta là nguồn năng lượng ấm áp. Lời nói của ta là sự an ủi, ánh mắt ta chứa sự kiên định, rồi tất cả sẽ qua mà thôi.
Thiện cảm với một người lại rất dễ. Nhưng sự trân trọng trong một mối quan hệ chỉ khi bạn không còn là phiên bản tốt đẹp nhất của chính mình, vẫn có người “Thương” và đồng hành vì họ yêu con người thật của bạn. Đó là lí do chữ “Thương” phải xuất phát từ tim, từ tình cảm chân thành.
Bạn tìm tình yêu vô điều kiện cũng như bạn đang chỉ tìm kiếm đúng một chữ “Thương” trong cuộc đời
Cuộc đời bạn có thể đã nói rất nhiều chữ “Thương” với nhiều người.
Hãy là người cho chữ “Thương” đúng cách
Và nếu có thể nhận được chữ “Thương” này, bạn có lẽ đã là người may mắn nhất trong cuộc đời này rồi.
Hà Bích Thủy