Tâm linh thì sao?
Có lẽ trong thời 4.0 này, chúng ta luôn cố ý hay vô ý phải tiếp nhận quá nhiều luồng thông tin, khiến bản thân cảm thấy vô cùng quá tải và bất an trong thế giới hiện đại này.
Tình yêu là gì, mà khiến người ta máu lạnh tiễn bạn gái mình đi nhanh như vậy, thùng xốp này, xi măng này, "những người đeo kính thường rất nguy hiểm này". Một mớ định kiến mới lại hiện lên trong đầu chúng ta, thức ăn cho nỗi sợ hãi hàng ngày.
Hết dám yêu, hết dám tin vào tình yêu!
Bên còn lại lại cho ta góc nhìn khác:
- Họ bị thu hút với những người thực sự cách rất xa tuổi, 20 30 tuổi. Rồi họ bất chấp định kiến vì tình yêu.
- Những người đàn ông sống với vợ hơn 10 năm rồi nhận ra, mình cần phẫu thuật để trở thành "chị em" với vợ thì phù hợp hơn, hay tuổi xế chiều nhận ra rằng hình như mình cần người đàn ông che chở, chứ không phải một người phụ nữ.
- Một người đàn ông cũng đã khóc lóc rất khổ sở trước mặt mình, vì anh ta đi đánh ghen, nhưng là vợ cặp với một chị khác, rồi đánh kiểu gì đây???
Không ít bình luận phải thốt lên rằng "Thứ tình yêu gì thế này, thế giới điên loạn hết cả rồi!"
Có một vị sư đi bộ hành, vị ấy muốn thực tập, muốn cảm nhận từ cơ thể mình. Thế là tự nhiên đâu đó được một bên phong thần, phong thánh, bên còn lại thì ra sức chà đạp vì sợ mất lợi ích của mình.
Chắc hẳn vị ấy chỉ cần “Người bình thường như tôi, chẳng vội đi nhanh, ngày một bữa cơm canh”
Sự thật là,
Con người luôn phát triển tâm thức, và chúng ta ngày càng phải tốt đẹp hơn, dù bạn tin hay không!
Thời điểm Đức Phật tại thế, điểm ý thức chung chỉ khoảng đâu đó 90, sự sợ hãi, vô minh, khổ chồng chất khổ, khiến họ làm mọi thứ để cảm thấy được an toàn, thậm chí hiến tế những cô gái cho một vị nào đó ở dưới sông mà họ tin là thánh thần sẽ bảo vệ họ. Họ mù quáng, u mê, nên rất cần một người như một vì sao sáng dẫn lối. Rồi có một người như vì sao sáng mới đưa cho họ "pháp" để giải thoát khổ đau, không hề ban cho họ thần thông như sự thêu dệt.
Đến thời điểm chúa Jesus ra đời, tâm thức con người thời kì đó tham lam hơn bao giờ hết, họ khao khát đủ thứ từ quyền lực với tiền bạc, dục vọng. Chà đạp lên nhau mà sống. Nhưng vị ấy dù bị đóng đinh tới chết vẫn bao dung vô bờ bến với những con người kia, đừng trách những con người kia vì họ vô minh, họ thực sự không biết họ làm gì, xin hãy cứu rỗi họ.
Bạn xưng là Phật tử, bạn có thực hành chánh pháp, để rèn luyện thân tâm trí?
Bạn là con Chiên của thiên chúa, bạn có học theo hạnh Từ bi, bao dung của ngài Jesus?
Nếu không, thứ tôn giáo bạn đang theo đuổi là vì mục đích gì?
VÀ THỜI NAY THÌ SAO?
Nhận thức chúng ta đang tăng tiến rất nhanh qua nhiều thế kỉ, nên rải đều mặt bằng chung. Chúng ta không thể chấp nhận có một vị cứu thế, hay một vị nào có thần thông được, vì bản ngã con người đang vô cùng lớn. Trí tuệ con người đang vô cùng phát triển, logic. Chúng ta cũng đang sở hữu số lượng các vị triết gia online khủng lồ. Luôn đưa ra luận điểm và bảo vệ luận điểm rất hay. Nói về triết lí thì sợ các thánh nhân ngày xưa cũng nói không lại mất.
Và ở trạng thái năng lượng ta đang bước vào chiều thức tinh tế và vi tế hơn, rất mỏng, rất nhẹ và năng lượng đang trao đổi rất nhanh. Ta cũng đang trưởng thành và học rất nhanh thông qua các bài học trong cuộc sống.
Người dạy ta mạnh mẽ, quyết đoán hơn
Người dạy ta lòng bao dung
Người dạy ta sự bình an trong bao giông
Có những người cho ta những lời khuyên sâu sắc, để ta thoát khỏi những khó khăn của mình
Vấn đề là ta có biết hay không? Có tinh tế để thấy được tấm lòng của họ hay không, hay ta phán xét vì trong thâm tâm ta đầy định kiến. Đâu phải tình yêu, hay họ thương ta là phải nhẹ nhàng, mềm mỏng như rót mật vào tai. Đôi lúc có những người cần to tiếng, ồn ào với họ một chút mới là tốt cho họ. Vì đó là ngôn ngữ duy nhất họ có thể tiếp nhận.
Chúng ta có nhận ra không, hay vẫn đi tìm triết lí cao siêu, thần thông nào đó? Tâm thức tức là phản ánh từ tâm ta là quan trọng, không phải lời nói hành động bên ngoài.
Tâm ý như thế nào khi làm việc đó?
Trông có vẻ sởi lởi, vui vẻ đó, nhưng trong lòng đầy bất tịnh, đầy bất thiện. Toàn những ác ý phóng ra.
"Ý dẫn đầu các pháp"
Bạn đang phóng ra ý gì?
Rất nhiều cảnh ở hiện tại cũng chỉ để chúng ta học nhiều bài học trong một kiếp sống để ta trưởng thành nhanh hơn mà thôi.
Sẽ không có một ông già tóc dài nào ban phát thần lực đâu. Bạn thấy đó, cảnh phản chiếu tâm thức của mỗi người là khác nhau.
Rồi bạn nhận ra rằng, thầy cũng có thầy này thầy kia, người cũng có người này người kia, bất kể cái gì cũng có mặt này mặt kia, bạn không thể chấp vào được bất cứ gì nữa trong cuộc sống này. Thứ duy nhất bạn có thể thay đổi, là chính mình mà thôi.
Hãy nhận diện thực tế
Đánh giá đúng năng lực và năng lượng của mình
TỬ TẾ - TINH TẾ - VI TẾ
Trước học làm người TỬ TẾ, ta có thể không tốt, nhiều thiếu sót, không dám chịu trách nhiệm, mỗi ngày sửa một chút, để ít nhất bắt đầu có những hạt giống thiện lành hơn được gieo trồng.
Khi tử tế đủ, TINH TẾ, là tự trong bản thân ta, biết điều gì ta thuộc về, con người phù hợp, bài học cần học… Mọi thứ sẽ tới như một mạng lưới ta hay gọi là sự sắp đặt của nhân duyên.
Và rồi VI TẾ, cảm nhận một chiều sâu vô cùng nhạy. Cảm nhận được năng lượng, cảm nhận được nhân duyên, những thiếu sót vô cùng lớn mà trước giờ không thể nhìn ra được. Trực giác được đẩy lên tầm cao mới, mà người ta hay thần thánh hóa nó bằng việc nhìn thấy các kiếp sống, có thể chữa bệnh bằng tay, ban phước…
Vấn đề không phải ở các vị Thầy, các tầng nhận thức đang rải đều ra để chúng ta học lẫn nhau, trong quá trình phát triển và tiến hóa ở kiếp sống có phần vội vàng này, nên ta bị ngộp. Tại chúng ta cứ đi kiếm một thứ gì đó, trông có vẻ rất mù mờ. Mà không nhận ra rằng, các bài học ở xung quanh, các vị thần thánh đang hiện diện thông qua những con người xung quanh.
Tất cả các môn về tâm linh, huyền học, tử vi, nhân tướng, thậm chí các môn về năng lượng cũng là công cụ để ta nhận diện ta đang ở đâu trên hành trinh, để phát triển tiếp.
Bạn đang ở mức Tử tế, thì mọi thứ đều ra bề ngoài thô sơ nhất, bạn sẽ cố gắng để bề ngoài hoàn hảo hết sức có thể. Nên giả dụ bạn có học kinh dịch đi chăng nữa. Bạn cũng chỉ luận những ý nghĩa, dịch những từ ngữ ở mặt bề ngoài, mặt nổi chứ làm sao đi vô tinh tế hay thậm chí vi tế được.
Tâm không bén nhạy thì nó dao động, nó bị trở ngại, nó bị đủ thứ cảm giác vây quanh. Và mỗi ngay lên Facebook đọc 1 tin, ta nuôi dưỡng sự sợ hãi và bất an thêm một chút.
Bạn theo tôn giáo này sẽ được cứu rỗi, phương pháp thiền này mới đúng, làm từ thiện như này mới đúng, cúng dường cho vị này mới nhiều phước. Quá là nhiều sự lộn xộn trong cuộc sống này.
Đâu là chính, đâu là tà...
Rồi sau này chúng ta sẽ nhận ra rằng, ai ở bên ta cũng đều là người tốt cả, dù gì họ cũng ở bên cạnh mình lúc mình cũng chẳng hoàn hảo gì, chúng ta cần nhau tại thời điểm đó để học vài bài học. Xong vai trò xuất hiện trong cuộc đời nhau rồi thì rời đi, vậy thôi! Rồi chúng ta lại gặp những con người mới, những bài học mới.
Nếu bạn may mắn, bạn sẽ có người đồng hành luôn cố gắng để trưởng thành về nhận thức. Họ biết hạt giống bạn khác họ, nhưng họ vẫn bên cạnh bạn, để bạn được sống với chính mình. Không kì vọng, không thúc ép, không ràng buộc..
Tốt hay không tốt chỉ là góc nhìn ở từng thời điểm. Nhưng người thực sự có thể nhường nhịn, nỗ lực vun đắp nhân duyên tiếp nối với bạn, mới là người bạn cần trân trọng.
Và bạn cũng hãy học cách trân trọng từng nhân duyên, để bản thân được đồng hành và tiến xa hơn trên quá trình phát triển tâm thức của bản thân!
Hãy kiên nhẫn, kiên định, và bình tâm!